Sống để yêu thương

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Nỗi buồn của gió


Bởi vì gió buồn quá nên mưa đến …mưa sẽ cuốn trôi nỗi buồn của gió…bởi vì gió không chịu nổi nỗi buồn …nên gió gào thét gọi mưa đến......




Mưa cuốn trôi bao kỷ niệm…cuốn trôi bao nỗi buồn …để sau mưa bình yên trở lại…em thấy mình được hồi sinh…cuộc đời của mỗi người chỉ có một…mà sao em thấy mình hồi sinh nhiều lần thế…cứ mỗi hạt mưa rơi xuống…đau xé cõi lòng ..là mỗi lúc em tưởng mình gục ngã …gục ngã bởi sự vô tình của một ai đó..làm tổn thương một trái tim mà vốn đã tổn thương rồi

Sự vô tình của một ai đó có thể là mũi tên đâm trúng vào trái tim vốn đã rỉ máu từ trước…và rồi lại đứng dậy hồi sinh…cứ thế sau những trận mưa và bão cuồng phong  cuộc sống của em lại bình yên lắm…em lại đi và bước tiếp…dù biết trên đường em đi sẽ lại gặp mưa và gió...thì cứ mưa đi…em sẽ hiên ngang đối đầu…nếu vì đường trơn mà ngã…em sẽ lại đứng dậy đi tiếp…em không sợ sự lạnh lẽo bên ngoài…em không sợ sự đau đớn bên ngoài ..điều làm em sợ hãi nhất đó là sự đau đớn của trái tim…mỗi người cũng chỉ có một trái tim…mà sao phải chịu đau nhiều lần như vậy...cũng giống như mỗi người cũng chỉ có một cuộc đời …mà em thì có nhiều cuộc đời  thế…bao nhiêu lần em tưởng mình đã chết đi…nhưng rồi lại sống…lại chết và lại sống


Biết rằng khóc là một hành động ngu ngốc nhưng chính những giọt nước mắt đó làm em vơi đi nỗi buồn…vơi đi một phần nào sự đau đớn…Đừng mãi giấu diếm cảm xúc…đừng giấu diếm đi sự yêu thương để rồi điều đó khiến em trở nên đau khổ hơn….Đừng tự nhốt mình vào sự cô đơn ...Khóc khi em cảm thấy buồn…Hãy làm những điều ấy để tâm hồn em cảm thấy thanh thản hơn. Đừng kiềm nén cảm xúc để rồi khi đứng dưới mưa em sẽ tự hỏi: "Những giọt nước đang rơi trên má là mưa hay là những giọt nước mắt "... Trong mưa, chẳng có một ai biết, chẳng một ai để ý, nước mắt hay mưa đang rơi...đảo mắt nhìn quanh em chẳng thấy ai ngoài một mình em lẻ loi và cô độc…


Có lẽ trong em tình yêu thương nhiều quá nên em đã làm bản thân mình tổn thương…em tự đâm cho mình một vết giao sâu thẳm cõi lòng…tự quan trọng hóa mọi việc để rồi….còn lại gì…chỉ là nỗi buồn vương lại…chỉ là đau khổ và những giọt nước mắt

Điều mà em cảm thấy mình mất mát nhiều nhất đó là niềm tin. Niềm tin vào mọi thứ trong thế gian này…mất...niềm tin…sẽ làm cho người ta sống luôn nghi ngờ….mất niềm tin mọi câu nói yêu thương đều trở nên vô nghĩa…mất niềm tin..là đôi khi cảm thấy cuộc sống của mình nhạt nhẽo đến không tưởng…mất niềm tin là có lẽ mất đi một phần của cuộc sống

Đừng phức tạp quá em …..đừng nghĩ cuộc sống này là một câu chuyện cổ tích…hãy yêu thương bản thân mình nhiều hơn…đừng nghĩ đến người khác nhiều quá…bởi đừng cho đi quá nhiều…hãy yêu thương bản thân mình…nếu mình không yêu bản thân mình trước thì tình yêu thương của mình dành cho mọi người cũng trở nên vô nghĩa và thừa thãi

Mưa sắp tạnh rồi đấy…trời sẽ lại quang nhanh thôi..sẽ không còn bụi nữa đâu nhỉ…và em biết mình cần phải làm gì rồi đó  …nào…hít thật sâu vào…rồi lại thở ra…hít thở…hít thở…



5 nhận xét:

  1. …nào…hít thật sâu vào…rồi lại thở ra…hít thở…hít thở…

    Trả lờiXóa
  2. có những đêm dài mình em đứng dưới mưa chờ đợi, chờ đời trong mỏi mòn, trong tuyệt vọng và biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ quay trở về nữa ....

    Trả lờiXóa
  3. ngôc thật, sao mãi vẫn ngốc ngếch như vậy, khi em chờ đợi một thứ đã không còn thuộc về em nữa

    Trả lờiXóa